Vừa viết được chữ “Nguyễn” lên tờ giấy, một bàn tay bất ngờ giật lấy cây bút. Minh Tuấn, trong bộ blouse trắng, kéo ghế ngồi xuống trước mặt tôi

 

Tôi chưa từng nghĩ rằng bác sĩ đỡ đẻ cho mình lại chính là người yêu cũ, Minh Tuấn. Đứa bé trong bụng tôi, hóa ra, cũng là máu mủ của anh. Khi biết mình mang thai, mẹ của Minh Tuấn đã tìm đến, dúi vào tay tôi một cọc tiền dày, kèm theo lời đề nghị lạnh lùng: “Xử lý đứa bé đi.”

Nhưng tôi không làm thế. Tôi ôm số tiền ấy, bỏ trốn khỏi thành phố, tự mình mang nặng đẻ đau. Ngày vào phòng sinh, Minh Tuấn trùm kín mặt, khẩu trang che gần hết, tôi chẳng nhận ra anh. Trong cơn đau quằn quại, tôi gào thét, chửi rủa anh và cả gia đình anh không thương tiếc. Có lẽ nhờ thế mà ca sinh nở trôi qua suôn sẻ, đứa bé chào đời “đầu xuôi đuôi lọt.”

Vài ngày sau, khi tôi đến quầy làm thủ tục đóng viện phí và giấy chứng sinh, cô y tá niềm nở bảo:
“Cô Lan, viện phí đã được thanh toán rồi, cô chỉ cần làm giấy chứng sinh cho bé thôi.”

“Ai thanh toán vậy?” Tôi ngạc nhiên hỏi.

“Cái này thì tôi không được phép nói. Mà cô đã chọn tên cho bé chưa? À, giấy chứng sinh nên để cha của bé làm sẽ tốt hơn.”“Chồng tôi… không may qua đời rồi. Tôi định để con theo họ của tôi, họ Nguyễn.”

“Ồ, thật xin lỗi, tôi chia buồn với cô…” Cô y tá ái ngại nhìn tôi.

“Không sao, cũng qua một năm rồi…” Tôi cười gượng, cố che đi nỗi ngượng ngùng.

Nhưng vừa viết được chữ “Nguyễn” lên tờ giấy, một bàn tay bất ngờ giật lấy cây bút. Minh Tuấn, trong bộ blouse trắng, kéo ghế ngồi xuống trước mặt tôi. Cô y tá tròn mắt:
“Bác sĩ Tuấn?”

Anh kéo khẩu trang xuống, nhìn tôi, ánh mắt vừa dịu dàng vừa trách móc:
“Em muốn đặt tên con là gì? Con phải mang họ của cha chứ, họ Trần.”

Tôi chưa kịp phản ứng thì cô y tá đã ngơ ngác xen vào:
“Bác sĩ Tuấn là cha của bé? Nhưng cô Lan vừa nói chồng cô qua đời rồi mà?”

Minh Tuấn cười nhếch môi, giọng nửa đùa nửa thật:
“Ừ, đáng ra tôi đã xuống mồ rồi. Nhưng dưới đó nghe em khóc lóc, chửi bới dữ quá, Diêm Vương đành thả tôi về để chịu trận tiếp.”

Tôi sững sờ, không biết nên khóc hay cười. Minh Tuấn cầm bút, viết tiếp lên tờ giấy chứng sinh: “Trần Minh Anh.” Anh ngẩng lên, nhìn tôi:
“Tên này, em thấy được không?”tôi cắn môi, nước mắt lặng lẽ rơi. Có lẽ, đây là lần đầu tiên sau bao sóng gió, chúng tôi thực sự ngồi lại, cùng nhau viết nên một cái tên – và có thể, một khởi đầu mới.

Bài đăng phổ biến

Nói dối vợ đi công tác nhưng thực ra là đưa bồ đi du lịch, đêm đó đang ‘tập thể dục’ h-ừ-ng h-ự-c thì vợ cứ gọi nheo nhéo hàng chục cuộc…

Rúпg Độпg TҺaпҺ Hóa: Mẹ CҺồпg Xaү X.ác Coп Dȃu Để Làm Nem CҺua

Bé Gáι 12 Tuổι Có TҺaι NҺập Vιệп Cấp Cứu, Bác Sĩ Lặпg Ngườι KҺι Bιết Sự TҺật Đằпg Sau…

Chồng vốn làm bốc vác ở chợ đầu mối. 1 hôm đi chở hàng sớm chẳng may g::â:y TNGT khiến bà cụ 81 t::uổi q;;;ua đ;;;ời, dù đã dốc hết tài sản đền bù nhưng vẫn bị khởi kiện nên chấp nhận đi t::ù 5 năm để làm lại cuộc đời. Trước khi đi, anh dặn tôi làm đơn l/y d/ị rồi đi cưới người khác nhưng tôi không đồng ý, nhất định chờ anh quay về để gia đình sum vầy. Cũng từ đó trở đi, tuần nào tôi cũng đều đặn vào thăm anh nhưng mỗi lần như vậy, anh lại ngỏ ý xin tôi 1 sợi tóc. Mặc dù chẳng biết anh làm gì nhưng tôi vẫn chiều ý anh. Ngày được tha bổng, anh trở về ôm trầm mẹ con tôi và nói rõ lý do về chuyện ‘sợi tóc’ khiến tôi s/ố/c nặng, nước mắt lã chã rơi

Cặp Đôi Xích Cha Vào Gốc Cây, 3 Ngày Sau Công An Phát Hiện Điều Kinh Hoàng…

‘Ngã ngửa’ khi phát hiện vợ đi tập yoga trong… nhà nghỉ

Rùпg Rợп Đắk Lắk :Cả Trườпg Học Ăп CҺáo NG.ƯỜI Suṓt NҺιḕu Ngàү Mà KҺȏпg Aι Haү

Con Dâu Bị Làm Nhục Ngay Giữa Đám Cưới – Cô Làm Điều Khiến Cả Gia Đình Quỳ Xuống

Phát hiện h;/ ài c//ốt liệt sĩ, làng tổ chức xây lại m;/ộ, vừa hạ tiểu xuống huy;ệt thì một người đàn ông gào khóc lao vào

Mỗi tháng thu nhập của tôi không dưới 30 triệu, nhưng vì là đàn ông không cần tiêu nhiều nên tôi chỉ giữ lại vài triệu còn lại đưa cho vợ t:ất