Đóng nhiều tiền vẫn bị cho ăn uống đạm bạc, con dâu theo dõi mẹ chồng đi chợ rồi bật khóc với hình ảnh trước mắt
Đóng nhiều tiền vẫn bị cho ăn uống đạm bạc, con dâu theo dõi mẹ chồng đi chợ rồi bật khóc với hình ảnh trước mắt
Hàng tháng tôi đóng góp tiền sinh hoạt phí cho mẹ chồng rất nhiều, nhưng chỉ được ăn uống đạm bạc.
Tôi kết hôn cách đây 4 năm. Chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, hai vợ chồng không có nhiều sự cách biệt về tuổi tác, suy nghĩ và quan niệm sống nên gia đình tương đối hòa hợp, không có chuyện cãi vã, xích mích bao giờ. Vợ chồng tôi đã một cô con gái vừa tròn 3 tuổi, ngoan ngoãn, đáng yêu.Sau khi kết hôn, tôi sống ở nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi cũng khó tính, song tôi là người sống chịu khó, hiền hòa nên mọi thứ cũng ổn. Rất hiếm khi bố mẹ chồng tôi phải phật lòng vì tôi bởi con dâu sống rất trách nhiệm với gia đình nhà chồng. Do bố mẹ chồng cũng đã già, nên hai vợ chồng tôi cứ nghĩ sống với ông bà để phụng dưỡng, chăm sóc. Vợ chồng tôi cũng chưa có ý định ra ở riêng.
Khi mới sinh con gái, tôi ở nhà một năm, chịu nhiều gò bó. Sau đó tôi cố gắng để đi làm kiếm tiền, đóng góp đầy đủ tiền sinh hoạt phí cho mẹ chồng để không bị tiếng là ăn bám. Những lúc không đi làm là tôi ở nhà tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, cơm nước… Tôi làm không khác gì giúp việc trong nhà, nhưng mẹ chồng vẫn tỏ ra dửng dưng. Bà thẳng thừng chê tôi luộm thuộm, cẩu thả, nấu ăn dở, lười nhác…Nhiều lúc ấm ức, tôi đã quyết tâm để thay đổi lại mình. Tôi bắt đầu chú ý đến lời ăn tiếng nói, khéo léo, tinh tế. Ăn mặc đẹp, luôn tự tin trước mọi người cho dù ở nhà hay ra ngoài. Không chịu cảnh khó khăn, tôi bắt đầu làm thêm và có thu nhập tốt. Buồn một nỗi, mẹ chồng tôi lại rất hay đòi hỏi về chuyện tiền bạc. Tôi đưa tiền bao nhiêu cũng hết, còn chê là ít nữa khiến tôi rất mệt mỏi.


Tối hôm đó, tôi sang mẹ chồng và kể lại mọi chuyện đã bắt gặp. Mẹ chồng lúc này cầm chặt tay tôi, tâm sự điều thầm kín bấy lâu nay: “Mẹ sức khỏe vẫn còn tốt, đi làm thêm để có thu nhập cho gia đình. Cho mẹ xin lỗi. Lâu nay mẹ nghiêm khắc với con để cho con trưởng thành, đảm đang hơn. Thấy con mở thêm cửa hàng kinh doanh, mẹ bắt con phải nộp nhiều tiền để con có thêm động lực làm ăn với lại có tiền rồi không tiêu pha lãng phí. Các khoản tiền mẹ tiết kiệm được đều nhờ con trai khéo léo đưa cho con”.
Nhưng cũng từ hôm đó, tôi lại thấy mình áy náy, liệu rằng mình có nên góp ý cho mẹ chồng ngừng việc chi tiêu tiết kiệm và đi làm thêm? Bởi công việc làm ăn của tôi cũng đang ổn định và thu nhập đều đặn vào mỗi tháng.