Nhà chồng cho đất, nhà đ/ẻ cho 2 tỷ xây nhà, xây xong bố mẹ chồng gọi luôn người đến b/án, không ngờ lại dính c/ái b/ẫy hoàn hảo của bố vợ…

 

Ngày tôi cưới, ai cũng bảo tôi là người may mắn. Bởi nhà chồng có điều kiện, bố mẹ chồng lại thương con trai nên cho hẳn một mảnh đất gần mặt đường lớn làm của hồi môn. Còn bố mẹ tôi – tuy không giàu có gì – nhưng cũng dốc hết tiền tiết kiệm, cộng với bán đi một mảnh vườn quê, đưa cho tôi 2 tỷ đồng để xây nhà.Tôi từng nghĩ, chỉ cần hai bên gia đình cùng vun vén, thì vợ chồng trẻ như chúng tôi có thể yên tâm mà bắt đầu cuộc sống mới. Nhưng đời không như mơ…

Ngay từ lúc khởi công, bố mẹ chồng đã thể hiện rõ ý muốn “chủ nhà là họ”. Dù mảnh đất ghi tên chồng, nhưng mọi thiết kế, chi phí, lựa chọn vật liệu… đều phải qua họ. Tôi nói gì cũng bị gạt đi. Chồng tôi thì chỉ biết cười, bảo: “Thôi, đất của nhà anh, để bố mẹ quyết cho nhanh.”

Tôi im lặng, tự nhủ: “Thôi thì mình là con dâu, nhún một chút cũng chẳng sao.”

Nhưng đến khi ngôi nhà hoàn thiện, tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ.

Căn nhà hai tầng khang trang vừa xây xong chưa được bao lâu, một buổi sáng, bố chồng gọi vợ chồng tôi và lạnh lùng nói:
– Bố mẹ tính rồi. Bán nhà này đi, lấy tiền mua miếng khác rộng hơn, gần trung tâm.– Đất này là của nhà này, bố mẹ có quyền. Còn tiền con bỏ ra thì… tính sau.

Câu “tính sau” ấy khiến tôi lạnh sống lưng. Tôi quay sang nhìn chồng, mong anh nói đỡ một lời. Nhưng anh chỉ cúi gằm, lặng thinh.

– Bố mẹ ơi, tiền xây nhà là tiền bố mẹ con cho. Con đâu phải làm thuê cho nhà chồng mà mất trắng như thế…– Con gái có chồng rồi, tiền nào chẳng là của chồng. Cứ yên tâm, bán nhà này xong, bố mẹ sẽ tính cho vợ chồng con chỗ khác.Tôi về kể với bố mẹ đẻ, vừa nói vừa khóc. Tôi nghĩ ông bà sẽ khuyên tôi nhẫn nhịn, ai ngờ bố tôi chỉ im lặng, rồi nói một câu khiến tôi không quên suốt đời:
– Con cứ để bố lo.– Tôi nghe bên thông gia tính bán nhà, mà cũng hay, tôi đang muốn mua một căn cho cháu ngoại ở riêng. Nhà này tôi thấy hợp.Bố chồng tôi cười khoái chí, tưởng gặp “con cá to”:
– Ông mua thì còn gì bằng. Nhà mới xây, nội thất đầy đủ, giá 5 tỷ.

Bố tôi không mặc cả, chỉ gật đầu:
– Được, tôi mua. Nhưng giao dịch theo đúng luật, công chứng, sang tên đầy đủ nhé.

Tôi bất ngờ nhìn bố, không hiểu ông định làm gì. Nhưng thấy ông điềm tĩnh, tôi đành im.

Vài ngày sau, hai bên ký giấy bán nhà, có công chứng rõ ràng. Bên mua là ông Phạm Văn Tấn – chính là bố tôi. Tiền được chuyển khoản đầy đủ. Bố chồng tôi vui mừng, còn khoe với họ hàng rằng “con rể có bố vợ đại gia, chơi lớn thật.”

Chỉ có tôi và mẹ tôi là hiểu: bố đang bày một ván cờ.

Sau khi mọi thủ tục hoàn tất, bố tôi mới nói nhỏ với tôi:
– Con cứ ở đó bình thường. Giờ nhà là của bố, không ai có quyền đuổi con đi nữa.

Đúng như vậy, vài tuần sau, bố mẹ chồng tôi mang tiền bán nhà định mua miếng đất mới, nhưng khi đến làm thủ tục vay thêm ngân hàng thì bị từ chối. Lý do là: mảnh đất cũ đã không còn đứng tên họ, mà đứng tên ông Phạm Văn Tấn – người mua.

Họ mới tá hỏa, tìm đến bố tôi “xin thương lượng”, đòi mua lại. Bố tôi bình thản:
– Tôi đã mua theo đúng pháp luật, giá thị trường. Còn nếu muốn mua lại, tôi sẽ bán với giá 7 tỷ, vì giờ nhà tăng giá rồi.

Bố chồng tôi tức đến đỏ mặt, nhưng không làm gì được. Bố tôi mỉm cười, nói thêm một câu khiến ông ta nghẹn họng:
– Tôi không lấy một đồng lời nào đâu. Tôi sẽ sang tên lại cho con gái tôi – người đã bỏ 2 tỷ xây căn nhà này.

Hôm ấy, tôi khóc nức nở. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy rõ sự thông minh và bản lĩnh của bố. Ông không cần cãi vã, không cần lớn tiếng, chỉ một nước đi nhẹ mà khiến người khác phải cúi đầu.

Bố mẹ chồng tôi từ đó thay đổi thái độ. Không còn dám coi thường, cũng chẳng dám xen vào chuyện của vợ chồng tôi nữa. Còn chồng tôi – người từng im lặng để tôi chịu thiệt – sau vụ ấy mới ngộ ra rằng, nếu không đứng về phía vợ, thì sớm muộn cũng mất tất cả.

Anh chủ động xin lỗi bố tôi, rồi cùng tôi đi làm lại sổ hồng, ghi rõ hai vợ chồng đồng sở hữu.

Ngôi nhà vẫn vậy – hai tầng đơn sơ nhưng ấm áp hơn hẳn. Mỗi lần ngồi bên ban công, tôi lại nghĩ đến câu nói của bố:

“Con gái bố, dù lấy chồng, vẫn phải có chỗ đứng đàng hoàng trong nhà. Tiền bạc có thể mất, nhưng danh dự thì không.”

Giờ đây, người ta vẫn bảo tôi là người may mắn. Nhưng tôi biết, đó không phải vì nhà chồng giàu, mà vì tôi có một người bố biết cách bảo vệ con gái bằng trí tuệ và tình thương.

Một “cái bẫy hoàn hảo” của bố – không để ai bị tổn thương, nhưng khiến kẻ tham lam phải nhận ra rằng: đừng bao giờ coi thường lòng người cha yêu con.

Bài đăng phổ biến

Nói dối vợ đi công tác nhưng thực ra là đưa bồ đi du lịch, đêm đó đang ‘tập thể dục’ h-ừ-ng h-ự-c thì vợ cứ gọi nheo nhéo hàng chục cuộc…

Rúпg Độпg TҺaпҺ Hóa: Mẹ CҺồпg Xaү X.ác Coп Dȃu Để Làm Nem CҺua

Bé Gáι 12 Tuổι Có TҺaι NҺập Vιệп Cấp Cứu, Bác Sĩ Lặпg Ngườι KҺι Bιết Sự TҺật Đằпg Sau…

Chồng vốn làm bốc vác ở chợ đầu mối. 1 hôm đi chở hàng sớm chẳng may g::â:y TNGT khiến bà cụ 81 t::uổi q;;;ua đ;;;ời, dù đã dốc hết tài sản đền bù nhưng vẫn bị khởi kiện nên chấp nhận đi t::ù 5 năm để làm lại cuộc đời. Trước khi đi, anh dặn tôi làm đơn l/y d/ị rồi đi cưới người khác nhưng tôi không đồng ý, nhất định chờ anh quay về để gia đình sum vầy. Cũng từ đó trở đi, tuần nào tôi cũng đều đặn vào thăm anh nhưng mỗi lần như vậy, anh lại ngỏ ý xin tôi 1 sợi tóc. Mặc dù chẳng biết anh làm gì nhưng tôi vẫn chiều ý anh. Ngày được tha bổng, anh trở về ôm trầm mẹ con tôi và nói rõ lý do về chuyện ‘sợi tóc’ khiến tôi s/ố/c nặng, nước mắt lã chã rơi

Cặp Đôi Xích Cha Vào Gốc Cây, 3 Ngày Sau Công An Phát Hiện Điều Kinh Hoàng…

‘Ngã ngửa’ khi phát hiện vợ đi tập yoga trong… nhà nghỉ

Rùпg Rợп Đắk Lắk :Cả Trườпg Học Ăп CҺáo NG.ƯỜI Suṓt NҺιḕu Ngàү Mà KҺȏпg Aι Haү

Con Dâu Bị Làm Nhục Ngay Giữa Đám Cưới – Cô Làm Điều Khiến Cả Gia Đình Quỳ Xuống

Phát hiện h;/ ài c//ốt liệt sĩ, làng tổ chức xây lại m;/ộ, vừa hạ tiểu xuống huy;ệt thì một người đàn ông gào khóc lao vào

Mỗi tháng thu nhập của tôi không dưới 30 triệu, nhưng vì là đàn ông không cần tiêu nhiều nên tôi chỉ giữ lại vài triệu còn lại đưa cho vợ t:ất