Cầп TҺơ: Đào Ao Sau NҺà, PҺát Hιệп Rươпg Gỗ Bȇп Troпg Là CảпҺ Tượпg KҺιếп Cȏпg Aп Cũпg Sṓc Nặпg. Người Hà Nội , đau đầu gối hoặc lưng? Mẹo cũ này giúp đỡ! Movefix Đau đầu gối và khớp sẽ biến mất nếu bạn làm điều này mỗi sáng! Movefix Cư dân Hà Nội bị đau đầu gối và hông phải đọc phần này! Movefix Khối giun sẽ chui ra khỏi bạn vào buổi sáng. Hãy thử đi! Parasotic
Cầп TҺơ: Đào Ao Sau NҺà, PҺát Hιệп Rươпg Gỗ Bȇп Troпg Là CảпҺ Tượпg KҺιếп Cȏпg Aп Cũпg Sṓc Nặпg.
Tân Mỹ – một xã nhỏ thuộc huyện Phong Điền, TP. Cần Thơ – bao đời nay vẫn được biết đến là miền quê sông nước hiền hòa, nơi những cánh đồng lúa xanh rì trải dài, và cuộc sống trôi chậm theo nhịp chèo ghe. Thế nhưng, vào một buổi sáng tháng Tư, sự bình yên ấy đã bị xé toạc bởi một phát hiện gây chấn động.
Ông Hòa, 58 tuổi, góa vợ gần chục năm, sống một mình trong căn nhà nhỏ ven sông. Sáng hôm đó, như bao ngày, ông ra sau vườn đào ao để nuôi cá. Khi chiếc xẻng vừa chạm đến một vật cứng bất thường, ông tưởng là đá. Nhưng càng đào, ông càng thấy lộ ra… một chiếc rương gỗ lớn, cũ kỹ, bị bùn bám dày đặc.
Tò mò và bất an, ông lôi rương lên bờ và cạy nắp. Ngay khi nắp bật mở, một mùi hôi nồng nặc ập ra. Bên trong là bộ hài cốt co quắp của một người phụ nữ, cùng một vòng tay bạc đã gãy, vài mảnh vải mục rách nát, dường như từng là đồng phục. Ông Hòa run rẩy gọi chính quyền địa phương. Chỉ trong vài phút, khu đất lập tức bị phong tỏa.
Hài cốt nhanh chóng được chuyển về Trung tâm Pháp y Cần Thơ. Các giám định viên mất gần 48 giờ để phục dựng danh tính: Lý Thị Hân, sinh năm 1995, từng là sinh viên năm cuối ngành Y – Đại học Y Dược Cần Thơ, mất tích bí ẩn vào cuối năm 2016.
Cú sốc nối tiếp cú sốc khi kết luận giám định cho biết nguyên nhân tử vong là do chấn thương sọ não nghiêm trọng, có khả năng bị đánh bằng vật cứng. Manh mối đáng chú ý là mảnh vải rách từng là đồng phục thực tập, và chiếc vòng tay bạc khắc chữ “H” – trở thành đầu mối đầu tiên của cuộc điều tra.
Cảnh sát lần theo manh mối từ chiếc vòng, xác định người từng đặt làm chiếc vòng là Trần Hữu Danh, bạn trai cũ của Hân. Theo hồ sơ, Danh và Hân yêu nhau thời sinh viên, chia tay vài tháng trước khi cô mất tích. Tuy nhiên, Danh có bằng chứng ngoại phạm vào thời điểm Hân mất tích và khẳng định không liên lạc lại với cô sau khi chia tay.
Cuộc điều tra tưởng như rơi vào ngõ cụt cho đến khi một chi tiết được phát hiện: khu đất nơi chiếc rương được chôn từng là lán trại tạm của một người tên Phạm Đức Tài, họ hàng xa bên ngoại ông Hòa, từng lang bạt qua vùng này đúng thời điểm Hân mất tích.
Trong quá trình khám xét phòng trọ cũ nơi Hân từng ở, lực lượng chức năng tìm được một cuốn sổ tay – nhật ký cá nhân của Hân. Một đoạn viết gần cuối cùng khiến các điều tra viên rùng mình:
“Hắn biết chuyện giữa mình và Danh. Hắn dọa sẽ nói với thầy cô. Hắn luôn rình rập… Mình thấy sợ. Mình mệt mỏi. Mình muốn nghỉ. Nhưng hắn biết cả chuyện… cái thai.”
Câu chữ rời rạc, yếu ớt nhưng đủ gợi mở một sự thật ghê rợn. Các chuyên gia pháp y sau đó xác nhận Hân mang thai khoảng 4–5 tuần trước khi tử vong. Điều này càng khẳng định vụ việc là một tội ác có chủ đích – không đơn thuần là tai nạn.
Phạm Đức Tài, từng có tiền án trộm cắp, đã bỏ trốn khỏi Cần Thơ từ cuối năm 2016 và có lệnh truy nã. Sau gần một tuần truy tìm, công an bắt giữ hắn khi đang sống bằng giấy tờ giả ở Kiên Giang.
Tại cơ quan điều tra, trước các bằng chứng không thể chối cãi, Tài cúi đầu nhận tội. Hắn khai rằng, sau khi Hân chia tay Danh, cô thường về quê tĩnh dưỡng. Trong một lần Hân ở lại lán trại cũ gần nhà ông Hòa, Tài lợi dụng lúc cô yếu lòng và cưỡng bức cô. Khi biết Hân mang thai, hắn hoảng sợ, lo bị phát hiện và chọn cách giết người bịt đầu mối. Sau đó, hắn nhét thi thể vào chiếc rương gỗ rồi chôn dưới ao, rời khỏi vùng đất ấy mãi mãi.
Tòa án nhân dân TP. Cần Thơ mở phiên tòa xét xử Phạm Đức Tài. Với các tội danh: hiếp dâm, giết người, và xâm phạm thi thể, Tài bị tuyên án tử hình.
Chiếc ao năm xưa nay đã được lấp lại. Người dân trong vùng góp tiền dựng một miếu nhỏ tưởng niệm Hân. Mỗi khi ngang qua nơi ấy, ai nấy đều lặng lẽ cúi đầu.
Vụ án để lại nỗi đau xé lòng không chỉ cho gia đình nạn nhân, mà còn cho cả cộng đồng. Nó là hồi chuông cảnh tỉnh rằng: sự im lặng trước nỗi sợ hãi hay bất công có thể khiến tội ác tiếp diễn trong bóng tối. Mỗi dấu hiệu bất thường đều cần được lắng nghe, chia sẻ và can thiệp kịp thời – để không ai phải là nạn nhân tiếp theo.