Vợ chồng con trai xây nhà mới nhưng bắt mẹ chồng phải ở ngôi nhà cũ sau vườn, ngày mẹ mất, con trai tìm thấy một chiếc hộp gỗ, thứ bên trong khiến anh d/ay dứ/t tới cuối đời…
Khi Nam được 35 tuổi, anh quyết định xây một ngôi nhà mới khang trang trên mảnh đất gia đình. Ngôi nhà cũ, nơi bà Hiền và Nam từng sống qua bao năm tháng khó khăn, bị coi là “xập xệ” và không phù hợp với cuộc sống hiện đại của Lan. Trong một buổi cơm gia đình, Lan đề nghị: “Mẹ ơi, nhà mới xây xong, mẹ cứ ở nhà cũ sau vườn nhé. Nhà đó nhỏ, mẹ ở một mình cũng tiện, tụi con còn cần không gian cho bạn bè, khách khứa.” Nam, dù hơi áy náy, vẫn gật đầu đồng ý: “Mẹ ở đó cũng được, con sẽ sửa lại cho mẹ thoải mái.”
Bà Hiền im lặng, không phản đối. Bà hiểu Lan muốn thể hiện vị thế trong gia đình, và bà không muốn gây khó dễ cho con trai. Ngôi nhà cũ sau vườn, vốn là nơi bà từng ôm Nam ngủ qua những đêm mưa dột, được sửa sơ sài với vài tấm tôn mới. Bà chuyển về đó, sống lặng lẽ, ngày ngày chăm vườn rau, nuôi vài con gà, chẳng bao giờ than vãn. Nam bận công việc, hiếm khi ghé thăm mẹ, còn Lan chỉ qua lại hỏi han vài câu xã giao.
Ngôi nhà cũ sau vườn giờ đây được chăm sóc kỹ lưỡng, phủ đầy hoa giấy – loài hoa mẹ Hiền yêu thích. Nam thường ngồi đó, nhìn lên trời, thầm xin mẹ tha thứ. Nhưng anh biết, thứ duy nhất mẹ muốn, là anh sống tốt và không bao giờ quên những ngày tháng họ từng có nhau trong căn nhà ấy.